Biển rì raò xô mãi bờ cát rộng
Sóng nô đùa phun bạc trắng tầng không
Em xa anh lòng bâng khuâng nhung nhớ
Nâng ánh nhìn dõi rọi nỗi chờ mong.
THÁI SƠN
Đây là quán tha hồ muôn khách đến
Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013
Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013
THU BUỒN
Ta về ôm cả một trời sầu
Nhớ dáng ai kia dạ buốt đau
Sớm tối bâng quơ lòng quặn thắt
Chiều hôm lặng lẽ dạ se đau.
Núi cao vời vợi trời mây phủ
Biển rộng mênh mông sóng bạc đầu
Kỉ niệm ngày qua đừng khép chặt
Người về! Có thấu hẹn ngàn sau.
ĐN:18/08
Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012
PHẬN NHÀ GIÁO
Chuẩn bị đón 30 năm ngày NGVN,trường mình mở cuộc thi viết báo tường,ai cũng văn thơ ra ào ào,còn mình chẳng biết viết gì cả.Định lên mạng copy một bài thì bà hiệu trưởng bảo nghiêm cấm copy trên mạng,nên đành thôi.Trong tổ của mình có 1 em mới về công tác,em kiếm ở đâu ra 1 bài,mình chép lại như sau:
Nhất y nhì dược đứng đầu
Anh văn,tin học cũng vào hạng 2
Bách khoa kinh tế vui vầy
Kinh doanh,quản trị 1 bầy vẻ vang.
Tội một nỗi cái làng sư phạm
Suốt cuộc đời lận đận lao đao
Học hành khổ sở thế nào?
Ra trường một cảnh lao đao khác gì.
Lương thì hẻo,việc thì túi bụi
Bỗng thì eo,quyền lợi bao nhiêu?
Dạy trò,trò dốt thì nhiều
Trò siêng thì ít trò liều thì đông.
Động một tí hội đồng chúng đã,
Rủ phụ huynh chửi cả tộc thầy
Phận thầy bụng đói, thân gầy,
Sức đâu chịu nổi cối chày học sinh.
Nó thi rớt thì thầy lãnh đủ
Hiệu trưởng la, giáo vụ phê bình,
Chê thầy dạy chẳng hết mình
Mỉa mai dạy dở,cố tình dập tru.
Tiên học phí mô hình cải cách
Hậu chạy bằng kế sách lâu dài
Đại trà đào tạo nhân tài
Cử nhân tiến sĩ đàn bầy khắp nơi.
(Vui nhưng cũng châm biếm mỉa mai.)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)